BIẾT ĐỊCH – BIẾT TA

BINH PHÁP TÔN TỬ VIẾT:


“Biết người biết ta, trăm trận bất bại

Biết người không biết ta, trận thắng trận bại

Không biết người biết ta, trăm trận trăm bại” 

Người Việt chúng ta thường nói răng “biết người biết ta, trăm trận trăm thắng”, có lẽ là một phiên bản lạc quan hơn rất nhiều của câu nói trên của Tôn Tử bởi không bại, không có nghĩa là thắng.

Tuy nhiên, điểm mấu chốt mà chúng ta cần quan tâm đến không hề thay đổi: tri thức là sức mạnh. Điều này đúng bởi những gì ta biết sẽ là nền tảng để xây dựng chiến lược, kế hoạch tác chiến trên bất kì mặt trận nào. Mà theo Tôn Tử thì kẻ thắng trận phải thắng trước khi ra chiến trường rồi, lúc giao chiến coi như chỉ là lễ nghi thôi còn kẻ bại trận thì ra chiến trường giao tranh với hi vọng may mắn sẽ giúp đem lại chiến thắng.

Như vây đủ để thấy Tôn Tử nhấn mạnh tầm quan trọng của việc lên kế hoạch tác chiến đến mức nào và do đó, “biết” là yếu tố thiết yếu. Biết “người” thì mới có thể có những đối sách hợp lý, tránh trường hợp lấy trứng chọi đá hay đốt quân vô ích. 

Trong giao dịch chứng khoán cũng vậy. Nghĩ sâu rộng ra nó thực sự là một cuộc chiến, nơi mà  mỗi nhà đầu tư đều phải đối đầu với thị trường, với những thế lực có tiềm lực lớn hơn chúng ta rất nhiều.

Nó là cuộc đấu mà thực sự bản chất là lấy ít địch nhiều, lấy yếu thắng mạnh.

Rất nhiều nhà đầu tư khi tham gia vào thị trường, không thực sự hiểu bản thân mình. Họ không thực sự biết mình là ai, trình độ khả năng tới đâu, nguồn lực tiền bạc thế nào, kiến thức ra sao… Họ không biết về món hàng họ mua, và khi mua món hàng đó trên thị trường, họ không có bất kỳ kế hoạch nào hết. Về mục tiêu sẽ tiêu diệt được bao nhiêu quân , nếu thua thì phải làm sao, rút lui như thế nào? phương án phòng bị là gì? Họ không biết trạng thái thị trường hiện tại đang làm sao? thuận lợi hay khó khăn để tấn công?

Còn đối thủ của họ thì sao? Là thị trường! là tay to, là tổ chức. Họ là những người có kinh nghiệm, là có học thức học vị gấp vài lần đến chục lần các nhà đầu tư tội nghiệp. Họ biết về doanh nghiệp, họ biết thông tin, họ biết cả điều mà chúng ta mong đợi…Số tiền của họ có nhiều hơn chúng ta hàng trăm lần….

Vậy, những nhà đầu tư vừa mới bước vào thị trường sở hữu duy nhất sự tham lam và tự tin, hoàn toàn không hiểu gì về đối thủ, hoàn toàn không có kế hoạch tác chiến, vậy thắng thua đã rõ chưa?

Lạc quan tếu hơn nữa là nhiều nhà đầu tư lại mang sở đoản của mình: kiến thức, thông tin, tiền bạc…. để thi đấu, đánh giáp lá cà với thị trường, trở thành nhà đầu tư giá trị…. và rồi bị nghiền nát khi mang trứng chọi với đá.

Với một đối thủ hiểu chúng ta như vậy, vậy cửa thắng là ở đâu?

Đó chính là ở điểm:

1. Không thua

Để làm được điều thứ nhất, KHÔNG THUA, chúng ta cần phải có “HỆ THỐNG QUẢN TRỊ RỦI RO” thật tốt. Nó là cái PHANH, là kế hoạch giao dịch, kéo chúng ta ra khỏi rắc rối khi thị trường phản công chúng ta. Trước khi vào trận, chúng ta phải biết, chúng ta sẽ rút lui ở đâu, kế hoạch B là gì?

Như vậy, chúng ta sẽ có thể chiến đấu lâu dài, tìm cơ hội chiến thắng. “Trường kỳ kháng chiến, nhất định thắng lợi”

2. Trận thắng, trận bại

Không đối thủ nào không có sơ hở, sai lầm. Viên Thiệu 70 vạn quân đánh Tào Tháo cũng chỉ đốt kho lương là chết, Lưu Bị cũng 70 vạn quân đánh Đông Ngô, sai một bước chui vào rừng, bị Lục tốn đốt chết, Tào Tháo cầm 83 vạn quân đánh Đông Ngô, liên kết với nhau, gặp gió Đông thổi lửa là chết.

Thị trường cũng vậy. Luôn có những thời điểm chúng ta có thể tấn công được. Luôn có những lúc sơ hở, chúng ta đánh bừa cũng thắng, miễn là chúng ta phải tập trung, đánh đến đâu dứt điểm đến đó, không đánh rắn chừa đầu.  Khi thị trường vui vẻ, có cơ hội, ngay lập tức chúng ta phải tận dụng và kiếm thật nhiều khi chúng ta đúng. và ngược lại. Khi Thị trường đã ổn định quân số, thiết lập lại phòng thủ, chúng ta đánh không thắng được nữa, lập tức thu quân về.

Khi chúng ta bại trận, phải nhanh chóng thoát ra, tối thiểu hóa vong vô ích. tuyệt đối không giáp lá cà, không chi viện những mặt trận mà chúng ta đã bị thua, mai phục, bao quân cứu viện vào cũng chết.

Và chúng ta lại tiếp tục chiến thuật KHÔNG THUA……